Óc tiên thi sĩ hồn cô độc
vắt tặng cho đời mấy dòng thơ
từ thuở nhỏ bụi đời theo chúng ban
đi rong tìm những cảm giác đam mê
để quên đi những khoảnh khắc ê chề
gió phủ lấp những nỗi buồn hoang dại
rồi từ đó như quái thai thời đại
sống điên cuồng trong đêm tối hẻm sâu
đêm lăn lộn với gái điếm làm tình
sang ngày mai thả hồn theo khói thuốc
16 tuổi như ngưa non nhập cuộc
con dại khờ nào có biết gì đâu
chúng dạy con nên cảm giác ban đầu
và mời mọc những trò chơi thơm phức
con náo nức lao đầu vào đái vực
quên cuộc đời qua nhũng cơn say
sau những cơn say cõi lòng xơ xác
phờ phạt cả người với cảm giác buồn nôn
tuổi hoa niên điên cuồng bốc cháy
vùi mình vào đám lửa mê say
rồi từ đó như ngựa quen đường cũ
con thả hồn buông lỏng dây cương
cho đến khi đáy hồ xanh nước
sức lực hao mòn tiền bạc cạn khô
chúng bắt con trộm cướp đem về
rồi ban cho cơm thừa canh căn
con ấm ức muốn đạp vào mặt chúng
nhưng than ôi chỉ chết được mấy con ruồi
bọn chúng ôm nhau cười ha hả
thanh sắt nhọn kề vai lãng tử
ống khói long cản bước đời trai
4 bức tường giam đời du đãng
con sinh ra đâu phải để ở tù
phù du tiên nữ ơi phù du tiên nữ
nàng là đóa hoa hồng hương lệ
ta yêu nàng qua hinh thái ảo mộng
ta yêu nàng qua khói thuốc thần tiên
đến khi say ta bất cần gái đẹp
quên gia đình chà đạp cả tinh yêu
hút nữa đi cho tới tủy cuộc đời
rồi khi đói như mèo con khát sữa
đồng xanh lúa mạ ơi đồng xanh lúa mạ
cày sâu cuốc bẩm ơi cày sâu cuốc bẩm
nhớ khi xưa ông cha ta cày sâu cuốc bẩm
mẹ ta ngồi sắt chuối nuôi heo
anh em ta quây quần bên tổ ấm
giờ còn ta lưu lạc giữa dòng đời
cay đắng cuộc đời nuôi ta lớn
phụ nghĩa tình đời dạy ta khôn
không đâm không chém đời vô nghĩa
không tiền không xế gái không yêu
như chó đói quay về bên tổ ấm
lạy mẹ hiền tha lỗi cho con
nhớ khi xưa bên vòng tay cha mẹ
con hồng hào mập mạp bô trai
đôi mắt xưa long lanh bé nhỏ
giờ lừ đừ như cặp mắt cá ươn
bộ ngực xưa căn bườm gợn sóng
giờ chỉ còn trơ trụi mấy que xương
đời tui buồn nên yêu màu trắng
trắng cô đơn trắng cả tâm hồn
trắng như lệ trắng như đời con gái
nên vào đời trắng cả đôi tay
trong nấm mộ tui đào sâu sự sống
cổ quan tài tui giữ mãi niềm tin
hởi anh em hãy gắng công bồi đắp
những lỗi lầm mà tui đã gây ra
rồi nhìn ta trong tối tâm mù mịt
ta quyết đứng lên trong ánh sáng nụ cười
để xây dựng nụ cười cho tuổi trẻ
nếu ai hỏi nước gì mặn nhất?
tôi trả lời rằng nước mắt khóc vì yêu.